吸风饮露 [ xī fēng yǐn lù ]
道家及诗文中常用以指神仙的绝食五谷。
饮露餐风 [ yǐn lù cān fēng ]
喝的是露水,吃的是风。形容超凡脱俗的生活。亦作“饮风餐露”。
饮风餐露 [ yǐn fēng cān lù ]
饮食风露。比喻远离世俗而生活或旅途艰辛
餐葩饮露 [ cān pā yǐn lù ]
吞食百花,吸饮露水。形容超尘脱俗的神仙生活。
餐风饮露 [ cān fēng yǐn lù ]
形容旅途或野外生活的艰苦。
餐风吸露 [ cān fēng xī lù ]
餐:吃;露:露水。吃的是风,喝的是露水。形容超脱的生活
风餐露宿 [ fēng cān lù sù ]
风里吃饭,露天睡觉。形容旅途或野外工作的辛苦。
露宿风餐 [ lù sù fēng cān ]
在露天过夜,在风口吃饭。形容行旅生活的辛苦。
餐风露宿 [ cān fēng lù sù ]
风里吃饭,露天睡觉。形容旅途或野外工作的辛苦。
鼻头出火 [ bí tóu chū huǒ ]
形容意气风发;情绪激昂。