发秃齿豁 [ fà tū chǐ huò ]
关发脱光,牙齿豁落。形容人已衰老。
齿豁头童 [ chǐ huō tóu tóng ]
齿缺发秃。指老态。
尺豁头童 [ chǐ huō tóu tóng ]
豁:缺口;童:原指山无草木,比喻人秃顶。头顶秃了,牙齿稀了。形容人衰老的状态。
头童齿豁 [ tóu tóng chǐ huò ]
童:原指山无草木,比喻人秃顶;豁:缺口。头顶秃了,牙齿稀了。形容人衰老的状态。
头白齿豁 [ tóu bái chǐ huō ]
豁:破缺。头发白,牙齿缺。形容人衰老的状态